Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 -达咩达咩-
 Dưới ánh trăng, Đông Lăng có một ý tưởng trong lòng, muốn nhanh chóng đi kiểm chứng.

Nàng tự phạt ba ly xin phép về trước, rời khỏi Ngô Đồng.

Trên đường về nhà, Đông Lăng một bên gửi tin cho ba mẹ nói có chuyện muốn bàn bạc, một bên gửi tin cho chị họ nói có chuyện muốn nhờ chị ấy giúp.

021 khen: 【 Nha đầu, cô giỏi quá. 】

Đông Lăng ban đầu nghe hệ thống nói nha đầu với nàng người đều tức như bị kéo đi, cảm giác dầu mỡ làm nàng hận không thể lấy bột giặt đem hệ thống rửa sạch, nhưng hiện tại liền đã tập thành thói lặng yên, loại chuyển biến này bất quá cũng chỉ mới trôi qua có một ngày.

Đông Lăng có chút tò mò hỏi: 【 Hệ thống các cậu ai cũng dầu mỡ như vậy sao?】

Nó có chút kiêu ngạo nói: 【 Tôi là hệ thống chuyên môn phụ trách chỉnh sửa văn bá tổng, cho nên bá đạo tà mị là đặc điểm của chúng tôi.】

Đông Lăng chửi thầm đây không phải bá đạo tà mị, đây là thứ ngu ngốc dầu mỡ.

021: 【.....Tôi nghe thấy đó!】

Đông Lăng: 【 Ừ, tôi cố ý đó!】

Cũng chưa chắc Đông Lăng có hứng thú với loại này, hỏi 021:

【Nói như vậy, các hệ thống khác cũng có các tính năng độc đáo khác phải không?】

021: 【Đúng vậy, chuyên môn phụ trách chỉnh sửa văn cung đấu 023 cùng 024 thích xưng hô là nô gia với thần thiếp, phụ trách văn khủng bố 016 cấp cho đối phương cảm giác lạnh buốt, phụ trách văn đấu tranh giang hồ 003 mỗi ngày đều muốn soán vị, luôn cùng phụ trách văn np 005 đánh nhau. 】

Đông Lăng cảm thấy hứng thú dạt dào hỏi: 【Vì cái gì?】

021: 【 Bởi vì 003 cảm thấy tình yêu chỉ làm ảnh hưởng tốc độ rút kiếm của nhóm ký chủ, tranh bá thiên hạ không nên bám víu vào tình yêu hay sự uy nghiêm của con gái, mỗi ngày có rất nhiều mưu hoa tính kế đều lo liệu không xong, cho nên rất trào phúng những truyện nam nữ mỗi ngày đều không rời, 005 cũng không dễ chọc, cho nên lúc rảnh hai người đó luôn đánh nhau.】

【Lúc đó, phụ trách văn thánh mẫu 012 luôn ra can ngăn bọn họ đánh nhau, sau đó tận lực khuyên bảo giảng đạo lý...... tôi bình thường đều là xem diễn, thường xuyên cùng văn tình thân 020 cách vách cá cược xem ai thắng.】

Âm thanh 021 càng nói càng nhỏ, cuối cùng có chút buồn bã.

【Hy vọng tôi có thể quay về, hy vọng tổng bộ có thể nhanh lên phát hiện nhanh lên sửa chữa, hy vọng thế giới này có thể tốt lên.】

Là trí tuệ nhân tạo, nó biết như thế nào bị tiêu diệt.

Đông Lăng cư nhiên không nghĩ tới một ngày nàng sẽ ở trên người hệ thống cảm giác được sự bất lực cùng thương cảm của đàn ông trung niên, an ủi nó nói: 【 Yên tâm, tôi sẽ nỗ lực làm nhiệm vụ cứu vớt thế giới này.】

021 cảm động, nếu không phải nó có thân thể, nó liền lập tức cầm tay Đông Lăng cho nàng xem hai mắt đẫm lệ của nó.

Đông Lăng cảm giác được 021 đang truyền đạt cảm xúc, tưởng tượng ra trường hợp khiến nàng nghĩ tới cái bộ mặt dữ tợn của nó.

Thật không cần, đây không phải biết ơn, đây là tra tấn.

Lúc cùng 021 nói chuyện, con xe Bugatti Veyron đang chạy vào gara.

Bởi vì Đông Lăng trên đường về nhà đã cùng ba mẹ nói qua là có chuyện, nàng đã sớm tháo hai cái răng nanh ma cà rồng ra rồi, vào nhà liền đi thẳng lên thư phòng.

Thời điểm nghe được con gái nói muốn mở công ty, Đông Thịnh cùng Lưu Trác Vận đều cảm thấy không có vấn đề gì, bọn họ từ trước đến nay luôn dung túng con gái, nhưng lại nghe thấy Đông Lăng nói muốn mở công ty giải trí, trên mặt hai người liền xuất hiện vẻ do dự.

"Lăng Lăng, trong giới đó rất hỗn loạn, hơn nữa mặc kệ là người như thế nào, đều sẽ có người không thích cô ấy, mà trong giới đó đều sẽ phóng đại sự yêu thích cùng ác cảm, càng là lúc con làm tư bản, sẽ phải gặp mặt giao tiếp với nhiều người, con thật sự muốn sao? "

Lưu Trác Vận vẻ mặt nghiêm túc hỏi, nàng thì không sao cả nhưng chỉ sợ Đông Lăng bị tổn thương, chỉ sợ nàng bị hại hay bị khi dễ, không muốn để con gái phải tiếp xúc với những thành phần xấu trong xã hội.

Đông Lăng nhìn mặt mẹ, không chút do dự gật đầu: " Con thật sự."

Đông Lăng từ trong xương cốt không phải là người gặp việc khó liền lùi bước, nếu quyết định phải làm việc gì đó, nàng liền nỗ lực làm tới cùng.

"Nếu con gái đã muốn làm liền cho con bé làm đi, cũng không cần quá lo lắng,"

Đông Thịnh vỗ vỗ tay, lắc đầu thật nhỏ mà nhìn nàng, đối với Đông Lăng lộ ra ý cười: "Lăng Lăng ngày mai giữa trưa theo ba đi tới một bữa tiệc."

Đông Lăng nghe thấy ba vì mình nói chuyện, nhẹ nhàng đáp: "Tốt ba ba, ngày mai trước khi đi liền cho con biết là tiệc gì, để con trang điểm tốt, vậy con xin phép đi ra ngoài đây."

Đông Thịnh gật đầu: "Đi đi."

"Lão Đông anh có ý gì hả, Lăng Lăng từ nhỏ đã bị nhiều người nhắm tới cũng không phải anh không biết, 6 năm trước lão thư ký thành ủy khen một câu làm em phải lau mồ hôi cả ngày, con gái nếu vào đó liền bị người có mục đích xấu theo dõi thì phải làm sao?"

Đông Thịnh bất đắc dĩ đáp: "Tính của con gái không phải em cũng hiểu sao, một khi nghĩ tới cái gì đều ngoan cố làm, ai cũng không thể ngăn nó, con bé có chủ ý em có khuyên cũng vô dụng, vậy thì để nó thấy rõ, nếu mà muốn thay đổi suy nghĩ thì tự nhiên sẽ thay đổi."

"Con bé cũng không còn là tiểu hài tử cũng không phải là công chúa, sẽ có việc khiến con bé không muốn làm."

Đông Thịnh trấn an, rồi mới kêu Lưu Trác Vận bình tĩnh lại, cũng biết suy nghĩ của chồng, gật gật đầu.

Đông Lăng không biết tính toán của ba mẹ trong thư phòng, vui sướng như chim nhỏ mà quay về phòng tháo trang sức, một bên rửa mặt một bên tính toán trong lòng.

Hẳn là có thể 12 vạn từ chỗ ba mẹ đi, từ chỗ anh hai, chị họ, Đường Thiến Thiến cùng Trần Thương Thương chắc là có thể mượn 1500 vạn, ngoài ra còn có một số bất động sản đứng tên nàng có thể dùng để xoay sở......Tóm lại, thành lập công ty cùng giai đoạn bồi dưỡng nhân viên hẳn là không có vấn đề gì, còn có thể dùng một vài con đường cùng nhân mạch, đến lúc đó lại căn cứ theo nhiệm vụ của hệ thống mà điều chỉnh lại một chút.

Đông Lăng cảm thấy đây không phải là dùng tiền bao dưỡng nữ nhân, mà là góp tiền nuôi nữ nhân.

A, làm kim chủ thật khó, Đông Lăng hôm nay lần thứ 1001 hy vọng Văn Hàn nhanh chóng tỉnh lại.

Hôm sau, Đông Lăng thay quần áo ngồi trên xe Đông Thịnh.

Địa điểm bữa tiệc là tại một tiệm ăn trong một ngôi nhà sang trọng, thời điểm Đông Lăng đi theo Đông Thịnh cùng nhau tới, bên trong mọi người đều đã tới đông đủ.

Chủ tiệc là một người đàn ông trung niên trông rất phúc hậu, Đông Lăng ước chừng người đó có thể hơn 50 tuổi, mang kính đen, ánh mắt khá tối, Đông Lăng theo bản năng không vui trong lòng, nhưng cũng không có biểu hiện ra bên ngoài.

Trên bàn tiệc phần lớn đều là đàn ông có tư thái thả lỏng, ngồi bên cạnh là một cô gái ăn mặc mát mẻ, Đông Lăng nhìn còn có chút quen mắt, giống như đã thấy qua trong tác phẩm điện ảnh nào đó.

Nàng liền hiểu đây là bữa tiệc gì, cũng hiểu lý do mà ba nàng mang nàng đến đây, nàng nhìn ba ba ngồi bên cạnh, ánh mắt có chút bất đắc dĩ.

Đông Thịnh nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay nàng, để nàng không cần phải hoảng sợ. Đông Lăng thực ra không phải sợ, chỉ cảm thấy chướng khí mù mịt. Lúc nàng tiến vào đều đã bị tầm mắt của mấy nam nhân dầu mỡ đánh giá, còn có nữ nhân đang ngồi trong tầm mắt cũng hiện ra chút địch ý, đại khái chắc là lo sợ bị nàng chiếm tài nguyên đi.

"Đây chắc là khách nhân mà tiểu Lưu nói đi, họ gì?"

Nam nhân ngồi trên ghế cười tủm tỉm hỏi, hắn không biết thân phận của Đông Thịnh, chỉ là đồng nghiệp của hắn nói người đó có một người bạn có một chút hứng thú muốn đầu tư vào điện ảnh của hắn, cho nên hôm nay liền tới để gặp mặt rồi ăn một bữa cơm.

"Tôi họ Đông, rất vui được gặp mặt Cao Tổng."

Đông Thịnh cũng không có bại lộ thân phận của bản thân, chỉ là đem bản thân biến thành những người thường buôn bán nhỏ, vượt ngành sản xuất tới để trông thấy việc đời.

Bị Cao Tổng lôi kéo hàn huyên vài tiếng, cũng không có nghĩ nhiều.

Ngành sản xuất có hàng rào, tại đây, danh tiếng của ngành sản xuất nổi bật đến mức, Đông Thịnh, người đứng đầu được xướng tên, sản nghiệp ở giới giải trí này cũng không có như sấm bên tai như vậy, dòng họ Đông ở nơi khác thì hơi hiếm thấy, nhưng là ở thành phố Bắc Hải thì có không ít người mang họ này.

Cao Tổng Cao Đàm bàn bạc vài câu, trọng điểm là hắn nói bản thân mình lúc trước cũng có đầu tư phim điện ảnh cùng phim truyền hình có thành tích tốt, sau đó liền đem đề tài dẫn lên trên người Đông Lăng.

"Vị này là?"

Trên mặt hắn thèm nhỏ dãi suy nghĩ cũng không rõ ràng, thứ có thể che giấu là tầm mắt sau mắt kính nhưng nó lại bại lộ ra ý nghĩ không trong sạch của hắn.

Đông Thịnh hơi nghiêng người chắn tầm mắt của hắn, đáp: "Là con gái của tôi."

Trên mặt Cao Tổng có chút ngượng ngùng, rất nhanh liền chuyển sang đề tài khác, những người đang ngồi đều trong ngành, rất nhanh liền kính rượu, nói tốt, rất nhanh liền trở nên náo nhiệt lại.

Đông Lăng nhìn những người ở đây trao đổi sắc đẹp của bản thân để đổi tài nguyên, bất động thanh sắc mà hiểu ra quy tắc ngầm ở trong giới này, suy nghĩ xem bản thân về sau nếu gặp phải tình huống này nên ứng phó cùng trốn tránh như nào.

Tóm lại, nàng sẽ không làm những người dưới trướng công ty gặp phải những việc rối loạn lung tung này, nhưng mà nói nếu mà muốn chuẩn bị tốt, không thể không cùng những lọai người này giao tiếp.

Đông Thịnh chỉ ngồi một lát liền mang Đông Lăng rời đi, ông không có nhiều lời, chỉ hỏi Đông Lăng: "Trong lòng có tính toán gì không?"

Đông Lăng nhìn mặt ba nàng, cong cong mắt: "Ba hết thảy vẫn như cũ."

Đông Thịnh thở dài một tiếng, vẫn là gật gật đầu: "Làm đi, ba biết rồi, trước mắt sẽ cho con mượn 2 vạn, bất quá đây mới chỉ là bắt đầu, con không có kinh nghiệm, cha cũng không thể liền cho con 100 vạn để con chơi, sau đó cần gì thì nói ba, ba sẽ kêu Freya giúp con xử lý."

Đông Lăng ôm ôm Đông Thịnh, trong miệng ngọt ngào nói: "Daddy thật tốt, ba mau đi công tác đi, sau đó kêu Freya liên hệ con."

Freya là trợ thủ đắc lực của ba nàng, làm việc từ trước đến nay luôn lưu loát, có cô ấy ở Đông Lăng có thể bỏ qua những thủ tục phiền toái khi đăng ký công ty.

Đông Lăng đi nhà vệ sinh sửa soạn lại một chút, trong lòng nghĩ nên tuyển thêm vài nhân viên vào công ty trước khi tìm cách kêu Tống Minh Chỉ ký giấy, bằng không để người ta thấy được hợp đồng kinh doanh, lại thấy cái công ty trống rỗng của nàng, rất khó để cảm thấy nàng là người có thể giúp cô ấy nổi tiếng.

Trong lòng Đông Lăng có rất nhiều lựa chọn, rốt cuộc là đi trường học chuyên nghiệp tuyển người hay là trực tiếp đi đào người.....Thời điểm nàng tự hỏi, ngoài nhà vệ sinh vang lên tiếng mắng chửi.

"Kêu cô kính Cao Tổng một ly rượu, cô lại ngại ngùng xoắn tít làm giá gì chứ, tôi đã nói với cô là chỉ cần hầu hạ Cao Tổng thật tốt, vai nữ 2 nữ 3 gì đó trong phim truyền hình không phải liền có thể lấy được sao, cô phải nỗ lực tranh đua một chút, không chừng liền có thể lấy được vai nữ chính, cơ hội này cô không cần nhưng là có rất nhiều người muốn, đợi lát nữa cô tự giác một chút đi."

So với thanh âm này, âm thanh đáp trông mỏng manh hơn nhiều: "Nhưng mà..... Tôi có thể dựa vào kỹ thuật diễn, lúc trước ký hợp đồng không phải các người đã nói vậy sao...."

Giọng nam không kiên nhẫn mà đánh gãy: "Lúc trước gì mà lúc trước, nếu cô không muốn làm thì hiện tại liền biến đi, đến nỗi tài nguyên, cô muốn nghĩ tới cũng đừng hòng nghĩ, cô nếu là muốn diễn tiếp vai diễn của chúng tôi, thì chờ đến lúc nộp tiền vi phạm hợn đồng đi, liền nghĩ chính mình là ai vậy, cho mặt mũi còn không biết xấu hổ, trao cho cô cơ hội tốt mà cô còn không cần, nếu không phải có tôi thì cô có thể mặc long bào suốt đời rồi."

Đây rõ ràng là âm thanh tràn ngập uy hiếp của người đại diện, làm Đông Lăng phải nhíu mày.

Chỉ lát sau một nữ nhân đi vào, dáng người tinh tế, cái tôi hơi thấp, bộ dáng thanh tú, nàng ấy nhìn thấy Đông Lăng đang cả kinh đứng ở đó, trầm mặt mà đi qua, đến trước gương sửa soạn lại.

Đông Lăng đem người đó trên dưới đánh giá một hồi: "Cô tên gì?"

Canh Nặc trong lòng đánh nhau một hồi, nghe thấy những lời vẫn còn có chút chưa phản ứng lại kịp, chỉ chỉ chính mình hỏi: "Tôi sao?"

Đông Lăng gật đầu, cầm di động click mở Baidu, chờ nhập tên vào để tìm tòi.

"Canh Nặc, thang thang thủy thủy canh, lời hứa nặc."

Canh Nặc nhớ rõ nữ nhân trước mặt này, dù sao cũng vừa mới thấy hồi nãy, người này ngồi ở trên bữa tiệc, khuôn mặt xinh đẹp cùng khí độ toàn thân rất hấp dẫn sự chú ý của người khác, nàng ấy còn tưởng là một đại minh tinh nào đó, lúc nghe được cuộc trò chuyện mới biết được là một phú nhị đại.

Nhìn bộ dáng Đông Lăng xem giao diện di động, trong lòng Canh Nặc bỗng nhiên nghĩ tới một khả năng, làm trong lòng nàng ấy không có nản lòng, thậm chí còn có chút kích động.

"Diễn khá tốt, trang điểm cũng không tồi."

Đông Lăng nhìn đoạn hình ảnh đang chuyển động trông di động, chỉ có chút danh tiếng, diễn qua không ít phim truyền hình, bất quá đều là những nhân vật nhỏ.

"Tôi lúc trước cũng có tìm lão sư học qua một chút, cũng nghiền ngẫm qua nhiều kĩ thuật diễn của các lão sư, chỉ cần có thể cho tôi cơ hội tôi nhất định sẽ nỗ lực, chỉ là tôi không nghĩ thông qua cách này, nhưng là công ty...."

Canh Nặc biết, cuộc trò chuyện vữa nãy hẳn là Đông Lăng cũng nghe được.

"Tiền vi phạm hợp đồng của cô là bao nhiêu?"

"50 vạn."

Canh Nặc nhớ tới đây lại hít một cái, ai có thể nghĩ đến trước khi kí hợp đồng vẫn còn tốt, ký hợp đồng xong lại lật mặt.

Đông Lăng nghĩ việc này không vấn đề gì, nàng tuy rằng không có 120 vạn để mua túi, nhưng 50 vạn thì vẫn còn được.

"Tôi giúp cô trả tiền vi phạm hợp đồng, về sau cô chính là nghệ sĩ dưới trướng công ty tôi,  tuy không dám nói có thể khiến cô nổi tiếng,  ít nhất không cần phải tiếp khách hay bị quy tắc ngầm, làm hay không?"

Canh Nặc liên tục gật đầu, nàng ấy một chút cũng không muốn bồi nam nhân ghê tởm kia ngủ, tuy rằng không biết vị phú nhị đại trước mặt này có đáng tin cậy không, nhưng là sẽ không bị quy tắc ngầm, hơn nữa nếu nàng một hai phải bị người này làm điều xấu..... Canh Nặc nhìn khuôn mặt yêu diễm cùng dáng người yểu điệu của người nọ, nghĩ thầm cũng không biết là ai lợi ai hại.

"Số thẻ?"

"Hả?"

Canh Nặc sửng sốt, dưới ánh mắt của Đông Lăng mà lưu loát báo số thẻ.

Một phút sau, Canh Nặc nhìn số tiền trống trơn trong thẻ ngân hàng của mình bỗng xuất hiện con số 50 vạn,  trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Đông Lăng, lập tức sửa miệng: "Lão bản!"

"Tôi yên tâm đưa cho cô, đưa phương thức liên lạc cho tôi, sau đó trở về thu dọn đồ đạt, lát sau sẽ có người tới giúp cô giải quyết việc hủy hợp đồng."

Nàng cũng không có lo lắng  Canh Nặc cầm số tiền này chạy trốn, này cũng coi như là một bài kiểm tra nho nhỏ của nàng, nếu 50 vạn đó có thể mê hoặc nàng ấy, vậy nàng cũng không cần người này, với lại nàng cũng có rất nhiều biện pháp để lấy lại số tiền.

Canh Nặc mừng như điên, lập tức nói phương thức liên lạc của chính mình, vẻ mặt có chút nịnh nọt hỏi: "lão bản, công ty của chúng ta tên là gì, địa vị thế nào, tôi thu dọn xong có thể tự mình tới công ty báo danh."

Đông Lăng nói không chút nào chột dạ: "Là như vầy, công ty của tôi còn chưa có thành lập."

Canh Nặc nghe vậy dại ra, nàng ấy nghĩ không mấy mình rời khỏi giới giải trí tìm một cái xưởng nào đó rồi làm việc cũng khá tốt, nếu vẫn không được thì nàng ấy có thể vào tù rồi sống như vậy tới hết đời.

Đông Lăng gọi thử cho Canh Nặc, mở miệng nói: "Đây là số của tôi, có việc thì gọi."

Đông Lăng tính toán tìm anh nàng một chuyến, lại nghe thấy trong đầu vang âm thanh nhiệm vụ của hệ thống.

【Nhiệm vụ: Đưa cho nữ chủ một bó hoa hồng, hoàn thành tiến độ nhiệm vụ +0.2%, đếm ngược 30 phút.】

Vừa nghe đến 30 phút da đầu Đông Lăng đều muốn nổ tung, vội vã đi ra ngoài.

021: 【ha đầu, muốn định vị vị trí không?】

Đông Lăng:  【 Có! Đợi chút, chờ tôi lên xe trước đã!】

Muốn định vị sẽ tiêu hao 0.1%, thu hoạch nhiệm vụ 0.2%, chênh lệch giá xuống một chút có thể kiếm được một ít!

Chỉ hy vọng Tống Minh chỉ có thể đợi nàng, không cần trong 30 phút liền chạy tới nơi khác, càng không cần phải ở trên xe, bằng không  Tống Minh Chỉ sẽ bị gió thổi bay mất, nàng sẽ khóc trên xe trước khi kịp tới đó, đến lúc đó hoa hồng không còn là hoa hồng nữa, trái tim nàng cũng sẽ tan nát.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro